Tiếng gọi tình quê

Văn nghệ - Ngày đăng : 08:34, 25/11/2022

Tác giả: Từ Dạ Linh

Ảnh tư liệu

Ta cứ ngỡ băng mình qua biển lớn

Nào ngờ đâu hoang hoải những mùa xa

Những nhọc nhằn ngai ngái mùi rơm rạ

Dắt ta về bờ bãi cánh đồng quê.

Thương quá đỗi những chân trần lấm láp

Giọt mồ hôi quanh những luống cày

Sấp ngửa mặt người sấp ngửa những lo âu

Vụ gặt tới mong trời đừng dông bão...

Thương quá đỗi cha mẹ già lặn lội

Bao năm rồi vá đụp manh áo quê

Nụ cười gượng giấu đi điều vất vả

Nuôi đàn con khôn lớn mong nên người.

Thương quá đỗi những lưng còng lận đận

Những chiều quê quanh quẩn những mặt người

Những mặt người nặng ân tình của đất

Những đất lề, quê thói, lũy tre làng.

Ta cứ ngỡ băng mình qua biển lớn

Bỗng chiều nay hoang hoải giấc mơ đời

Quê hương ơi, bao lần ta thầm gọi

Gương mặt quê thương lắm gửi người quê!