Thơ: Nhớ

Văn nghệ - Ngày đăng : 08:27, 10/12/2020

Tác giả: Từ Dạ Linh

Ảnh tư liệu

Đôi khi ta nhớ một người
Là lúc nỗi nhớ đầy trời nắng lên
Nỗi nhớ chẳng thể gọi tên
Chẳng đuổi bắt được, chẳng đem cất vào.

Đôi khi nỗi nhớ cồn cào
Ruột gan nhoi nhói,
Lẽ nào chẳng quên?
Là khi ta nhớ đến em
Nỗi nhớ đeo đẳng cả đêm lẫn ngày.

Đôi khi nỗi nhớ dâng đầy
Cứ lâng lâng nhớ
Cơn say sóng tình.