Hàng cau quê nhà

15/04/2022 08:31

Tản văn của Lê Văn Trường

ADQuảng cáo

Những hàng cau vươn mình thẳng lối, cứ âm thầm trổ trắng màu hoa. Những sớm chiều gió đùa mát rượi, hoa cau lại thoảng nhẹ hương thơm. Mùi dân dã đơn sơ bình dị nhưng khi xa thì mãi nhớ trong lòng.

Sau nhà tôi có một khu vườn và nó cũng đã gắn liền với ký ức tuổi thơ, những hình ảnh thân quen gần gũi của đám trẻ cùng chơi đùa và lớn lên. Nơi ấy vẫn mãi là một miền quê bình yên thơ mộng. Khi đã lớn khôn, dẫu có là cánh chim phiêu bạt mọi phương trời nhưng góc nhỏ của quê hương vẫn là nơi để cho ta luôn nhớ về.

Những hàng cau trong vườn ngày lớn thêm rồi cây nào cũng trổ màu hoa trắng ngần. Những buồng cau thật là nhiều trái. Người đến mua cau họ chỉ cần dùng một dợi dây chuối khô cột lại thành một cái vòng rồi gắn sợi dây ngang hai bàn chân, ôm thân cây mà leo thoăn thoắt lên ngọn cau cắt buồng rồi tuột xuống nhanh như sóc. Tôi cứ mê mẩn nhìn họ trèo dù cây cau có cao thật là cao thì họ trèo thoáng cái đã lên đến ngọn và đem buồng cau xuống đất rất gọn gàng. Gặp buồng cau sai trái thì nặng nhưng họ vẫn để lên đầu gối mà đem xuống rất tài tình.

Mùa này cũng chính là mùa cau bắt đầu trổ rộ, nhìn lên  thấy cây nào cũng trổ hoa trắng ngần. Nếu đi trong vườn cau thì sẽ cảm nhận được rõ một mùi thơm nhẹ rất dễ chịu cứ đưa vào mũi. Và tôi vẫn thường gọi đó là hương cau của quê nhà.

ADQuảng cáo

Ảnh tư liệu

Cứ mỗi ngày khi nắng vừa lên, tôi lại nghe tiếng của những đôi chìa vôi hót điệu yêu thương. Những đàn chim sẻ bay ra từ những cái tổ mà chúng đã xây trên những buồng cau, và cả tiếng chim cu gáy lảnh lót từ trên những tàu cau đang xòe ra xanh mượt như những bàn tay. Tôi thích nhất là được nghe tiếng của chim chìa vôi hót. Âm thanh ấy cứ vang lên trong ngày trải vàng nắng ấm, thật là yên ả thanh bình của một miền quê.

Thời tuổi thơ, đám con nít cũng rất thích chơi trò kéo mo cau. Mỗi khi ra vườn để chơi, bất chợt thấy một chiếc mo cau từ trên cây vừa rụng xuống thì liền chạy đến mà lượm lên tước cho hết những lá vàng rồi một đứa ngồi lên cho đứa khác kéo, khi mệt thì đổi ngược lại. Chơi trò này chỉ có mấy đứa con gái là được ưu tiên vì sức yếu hơn đám con trai.

Khi lớn lên rồi thì những trò chơi đầy hồn nhiên của lứa tuổi thơ ngây cũng đã bỏ lại phía sau. Những ký ức êm đềm ấy có còn chăng chỉ là trong những giấc mơ. Bao lo toan vất vả của cuộc sống đời thường mà đôi khi ta phải làm một kẻ tha phương và phải luôn bộn bề với bao công việc phải làm.

Chỉ những hàng cau của quê nhà thì vẫn luôn đứng đó, cứ trổ buồng và ngan ngát hương thơm. Những sớm chiều tiếng chim kêu thánh thót, như những khúc tình ca ấm áp của quê hương.  

ADQuảng cáo
(0) Bình luận
Nổi bật
Đừng bỏ lỡ
Hàng cau quê nhà
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO