Tác giả Vỹ Tuấn
Ảnh tư liệu |
Mẹ nghĩ gì, trong mùa Vu Lan!
Mà sao nước mắt dâng tràn trên mi
Nụ hoa trắng để làm gì?
Cài trên ngực áo mỗi khi mùa về.
Sao không hoa đỏ mẹ ơi!
Cài chi hoa trắng cho đời mất vui
Phải chăng mẹ đã mồ côi!
Nên bông hoa ấy cũng phôi phai màu.
Con nhìn mẹ với nghẹn ngào
Bao mùa xa vắng nỗi đau còn hằn
Vu Lan báo hiếu song thân
Mẹ giờ côi cút đường trần mênh mông…
Con thương mẹ, lại chạnh lòng!
Sợ mai trên áo cành hồng cũng phai
Vu Lan nước mắt chảy dài
Buồn vui rồi cũng chẳng ai vỗ dành.