Tác giả: Lê Thành Văn
Ảnh tư liệu |
Suốt một đời nặng trang sử nước non
Thầy đọc cổ kim để lắng vào bài giảng
Học trò nghe thầy, nhìn biển trời cao rộng
Thấy cuộc đời nhân nghĩa đẹp biết bao.
Không "lấy cắp" thời gian một phút giây nào
Trống vừa điểm, thầy đã ngay cửa lớp
Học trò hoảng, lại vào bàn ngay ngắn
Lâu thành quen, càng hiểu thấu lòng thầy
Không màng lợi danh, bài giảng hóa mê say
Thầy như "cháy" sau những giờ lên lớp
Bao thế hệ học trò làm sao quên được
Tâm tình thầy trong sáng một vầng trăng.
Giờ thầy tôi về lại với ruộng vườn
Giản dị, đơn sơ nếp nhà đạm bạc
Bảy mươi tuổi thong dong đời cánh hạc
Thầy vui mừng mỗi lúc gặp trò xưa.
Ngày vui năm nay nhiều trò cũ không về
Nhìn trò đến thăm, thầy lại nhớ trò vắng mặt
Em ở cao nguyên bỗng nghe lòng se sắt
Nhớ thương thầy thao thiết những vần thơ.