Tác giả: Nguyễn Loan
Anh đem mộng dệt thành thơ
Đón em về với bến bờ yêu thương
Dệt trăng anh gối đầu giường
Để đêm mơ thấy một gương mặt hiền
Sáng ngày anh thả gió lên
Kết thơ thành chiếc phi thuyền dạo chơi
Chở em đi khắp phương trời
Cho hoa nổi giận buông lời... phấn hương
Lại về cập bến yêu thương
Anh gom hết nắng dệt buồn thành vui
Dệt xanh cho thắm tơ trời
Mượn tình xuân dệt hai người... bên nhau.