Thơ: Hoài niệm cao nguyên

16/03/2017 09:12

Tác giả: Trần Văn Thiên

ADQuảng cáo

Hoa cà phê tinh khôi trong nắng mới
Màu trắng bung biêng
Cao nguyên nhấp nhô ngực núi
Đỏng đảnh dáng hoa
Tôi lang bạt trong mênh mang sắc trắng
Trong ánh mắt em
Đắm say và mơ màng...

ADQuảng cáo

Giữa lưng chừng núi
Lưng chừng mây
Em gùi hương lên rẫy
Cất tiếng hát gọi mặt trời thức dậy
Em có biết chăng
Em đã gùi trái tim tôi nóng hổi
Lên vắt vẻo lưng đồi
Giữa chùng chình nắng hạ
Cho tình tôi cong vút chung rượu cần
Như con ong mật ngây ngất hương cà phê
Như bất chợt cơn mưa giữa cao nguyên đầy nắng
Nồng nàn men tình
Bật thức mầm tương tư

Hoàng hôn chênh vênh
Phủ hanh hao phía chân trời thăm thẳm
Cơn gió mệt nhoài sau những chuyến hoang du
Cao nguyên lặng lẽ xa tôi
Em lặng lẽ xa tôi
Hoa cà phê rưng rưng một góc trời
Tôi lẻ bóng
Ôm nỗi hoài niệm
Cao nguyên...

ADQuảng cáo
(0) Bình luận
Nổi bật
Đừng bỏ lỡ
Thơ: Hoài niệm cao nguyên
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO