Thơ: Trần Thanh Thoa
Hoàng hôn nhuộm đỏ trời chiều
Dãi dầu bóng mẹ liêu xiêu giữa đồng
Vườn nhà giàn mướp đơm bông
Con về ủ nắng tưới ngồng cải xanh
Cay nồng khói rạ mong manh
Thương vạt áo cũ phong phanh gió lùa
Mồ hôi ròng rã bao mùa
Lưng gầy mẹ gánh nắng mưa bộn bề
Cỏ may phơ phất triền đê
Rưng rưng nỗi nhớ ngõ quê mẹ chờ
Xót lòng sợi tóc bạc phơ
Tháng năm ru khúc ầu ơ cuộc đời...
Lẻ loi cánh vạc cuối trời
Mẹ về chân đất nón cời dầm sương
Dẫu đời còn lắm tai ương
Có bàn tay mẹ dẫn đường con đi...