Những vần thơ hay viết về Đảng, về Bác

Nguyễn Văn Thanh| 02/02/2018 09:47

Mùa Xuân này, chào mừng 88 mùa xuân Đảng ta ra đời (3/2/1930-3/2/2018), kỷ niệm 77 năm Bác Hồ về nước trực tiếp lãnh đạo cách mạng (28/1/1941-28/1/2018); Kỷ niệm 50 năm cuộc Tổng tiến công và nổi dậy Xuân Mậu Thân 1968; 50 năm ký Hiệp định về chấm dứt chiến tranh lập lại hòa bình ở Việt Nam. Trong niềm cảm xúc đặc biệt đó lòng ta càng ơn Đảng, lại càng nhớ Bác, nhớ những vần thơ.

ADQuảng cáo

Đảng ta thật vĩ đại! Từ trong đêm tối nô lệ lầm than, Đảng và Bác Hồ đã lãnh đạo nhân dân ta vượt qua muôn vàn thử thách, khó khăn dẫn dắt con thuyền cách mạng Việt Nam đến bến bờ vinh quang, mang về độc lập, tự do cho nhân tộc và hạnh phúc cho mỗi số phận, mỗi cuộc đời như lời của nhà thơ Tố Hữu: “Từ vô vọng mênh mông đêm tối/ Người đã đến chói chang nắng dộ/ Trong lòng tôi ôi Đảng thân yêu...”. (Một nhành xuân).

Nhớ mùa xuân năm ấy Bác về (1941), mùa xuân của chứng nhân lịch sử: “Nay ta đã có Việt Minh/ Đủ tài lãnh đạo dân mình đấu tranh/ 45, sự nghiệp hoàn thành”. (Lịch sử nước ta diễn ca-Hồ Chí Minh). Sau 4 năm kể từ mùa xuân ấy, chúng ta đã làm nên một Cách mạng tháng Tám hào hùng; và xây tiếp nên tượng đài chiến thắng 9 năm “lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu” và kết thúc trọn vẹn bằng Đại thắng mùa xuân 1975 đánh cho Mỹ cút, ngụy nhào, thống nhất đất nước…

Viết về Đảng, ngợi ca Đảng đến nay đã có nhiều nhà thơ đề cập đến, nhưng ấn tượng nhất vẫn là những vần thơ của nhà thơ Tố Hữu. Đảng là niềm tin, là sức mạnh. Đảng đấu tranh vì quyền lợi dân tộc, mang hạnh phúc, ấm no cho mỗi con người: “Đảng ta, muôn vạn công nông/ Đảng ta, muôn vạn tấm lòng niềm tin/ Đảng ta, Mác - Lênin vĩ đại/ Lại hồi sinh, trả lại cho ta/ Trời cao, đất rộng bao la/ Bát cơm, tấm áo, hương hoa, hồn người” (Ba mươi năm đời ta có Đảng). Sức mạnh của Đảng và sự bền vững của chế độ bắt nguồn từ sức mạnh của lòng dân, của mối quan hệ gắn bó máu thịt giữa Đảng với dân, giữa dân với Đảng đồng thời là sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc, kết hợp hữu cơ giữa sức mạnh dân tộc với sức mạnh thời đại. Dù trong hoàn cảnh nào, khi đã có niềm tin thì người dân luôn tin theo Đảng, bảo vệ Đảng đến cùng: “Dù khi tắt lửa tối trời/Vững lòng quyết sống không rời Đảng ta/Dù khi giặc khảo giặc tra/Cắn răng thà chết không xa Đảng mình”. (Ba mươi năm đời ta có Đảng - Tố Hữu).

Đảng rất gần gũi, thân thiết, với nhân dân từ việc nhỏ nhặt nhất như: hạt muối, cọng rau, bát cơm, manh áo… Từ ngày mới ra đời, Đảng ta giương cao ngọn cờ cách mạng, đoàn kết và lãnh đạo toàn dân ta tiến lên đấu tranh giải phóng dân tộc, giải phóng giai cấp. Màu cờ đỏ của Đảng chói lọi như mặt trời mới mọc, xé tan màn đen tối, soi đường dẫn lối cho nhân dân ta vững bước tiến lên con đường thắng lợi trong cuộc cách mạng phản đế, phản phong: “Đảng nghĩ số triệu dân, nghĩ sức nước sông Cả, sông Hồng/Những vóc dáng những Trường Sơn, dung mạo những đồng bằng/Những mâm cơm ta có gì, Trung ương phải nghĩ/Một lạng ngô thôi cũng lo đều cho mười chín triệu đầu dân…/Ta nghĩ chuyện nghìn năm chưa kịp nghĩ/Và đôi mắt thần của Đảng chiếu tầm xa". (Nghĩ về Đảng - Chế Lan Viên).

Với Xuân Diệu, viết về Đảng là niềm tự hào, là lòng biết ơn và một tình thương thấm thía: “Ôi người yêu, yêu hơn cả ái tình/Người rất mực xa xanh và đỏ thắm/Người gần gũi và bao la vạn dặm/Người một người và ức triệu con người” (Gánh). Những câu thơ say đắm bộc lộ này là của Xuân Diệu, chúng ta dễ dàng nhận ra cái giọng nồng nhiệt của nhà thơ tình yêu.

Nói đến Lưu Trọng Lư, người đọc thường nghĩ và nhớ đến hình ảnh một con nai vàng ngơ ngác, cái ngơ ngác của người thi sĩ giữa ngã ba đường của cuộc đời cũ.  Thì nay trên mỗi “nước bước”, “đường đi” không thể không có ánh sáng Đảng soi đường: “Trên mỗi bước đi, lòng luôn tự hỏi: “Nếu trong ta vắng bóng một ngày”/Nếu trong ta, vắng Người mãi mãi/Đi từ đâu, ta sẽ lại về đâu?” (Bước theo Đảng - Lưu Trọng Lư).

ADQuảng cáo

Thơ Lê Anh Xuân luôn say sưa ca ngợi những con người đã dâng trọn đời mình cho lý tưởng của Đảng: “Phải nhờ lý tưởng chói chang/ Hoa tình yêu mới thơm hương mặt trời... Anh Trần Phú, chị Minh Khai/Tên còn thơm mát cành mai, cành đào/Võ Thị Sáu - đỉnh núi cao/Dưới chân sóng bể dạt dào hát ca” (Nguyễn Văn Trỗi). Nhất là anh say sưa ca ngợi Bác, thơ Lê Anh Xuân rất nhiều lần nói đến Bác, lần nào cũng với một niềm tin tưởng, một niềm tin kính yêu vô hạn: “Miền Nam đọc thư Bác/Sông Hiền Lương bồi hồi/Trời Cà Mau giàn giụa nước mắt vui” (Chúng con đón thư Bác).

Lê Anh Xuân miêu tả cô gái bị địch bắt nhốt trong xà lim không hề cảm thấy cô đơn trong bốn bức tường. Từ trong xà lim, cô đã làm thơ tặng người yêu và qua bài thơ cô ấy đã gửi gắm nỗi lòng của mình, với chồng, với Đảng: “Đừng buồn em hỡi anh yêu quý? Trái tim em chung thủy suốt đời/Với Đảng với anh người đồng chí/Em là hoa sen thơm ngát đời anh” (Bài thơ áo trắng - Lê Anh Xuân).

Với nhà thơ Thanh Hải, anh kể chuyện nhân dân bất chấp kẻ thù hăm dọa vẫn chôn cất người cộng sản và trồng hoa lên mộ anh: “Hôm qua chúng giết anh/Xác phơi đầu ngõ xóm... Thằng này là cộng sản/Không được đứa nào chôn!/Lũ chúng vừa quay lưng/ Chiếc quan tài sơn son/Đã đưa anh về mộ/Đi theo sau hồn anh/Cả làng quê đường phố... Trên mộ người cộng sản/Hoa hồng đỏ và đỏ/Như máu nở thành hoa...” (Mộ anh hoa nở).

Ơn Đảng, Bác Hồ kính yêu - Người đã đem lại cho dân tộc Việt Nam một mùa xuân bất tận. Đảng và Bác là đề tài tập hợp được nhiều tầng lớp thi sĩ, với biết bao lời thơ chân thành, những ý nghĩ trung thực, chín trong tâm hồn. Xuân Mậu Tuất về, khí thế mới thêm thúc giục mỗi chúng ta đoàn kết một lòng, đồng tâm hiệp lực kiên định đi tới để xây dựng đất nước ta vừa đẹp vừa giàu.

Tổ quốc tôi rất đẹp, rất giàu

Đẹp từ mái tóc xanh đầu nguồn Pắc Bó

Đẹp đến gót chân hồng đất mũi Cà Mau”. (Với Đảng, mùa Xuân - Tố Hữu).

ADQuảng cáo
(0) Bình luận
Nổi bật
Đừng bỏ lỡ
Những vần thơ hay viết về Đảng, về Bác
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO