Tác giả Phạm Minh Giang
Tạm biệt quê nghèo, tạm biệt mẹ cha
Tạm biệt cô gái mắt đen tròn với lời yêu chưa kịp ngỏ
Tạm biệt ngôi trường ngói đỏ
Tôi lên đường theo bước các anh
Qua Đò Lèn, Hàm Rồng xứ Thanh
Rồi Đồng Lộc, Truông Bồn, Quán Hàu, Xuân Sơn, Long Đại…
Đường hành quân cứ dài ra mãi
Suốt dải Trường Sơn điệp điệp trùng trùng
Gió núi, mưa rừng
Bom rung, đạn rít
“Vì miền Nam ruột thịt”
Chúng tôi đi “theo ánh lửa từ trái tim mình”
Ngày hòa bình, chúng tôi trở về đồi chè, rừng cọ
Về với đồng ruộng, ao chuôm và mái nhà nho nhỏ
Với làng chài xóm thợ bên bờ biển xanh
Vẫn đợi chờ chúng tôi son sắt
Mười năm, hai mươi năm… niềm tin không tắt
Trong mắt dân làng.
Cờ đỏ sao vàng
Phấp phới tung bay trước gió.
Độc lập tự do thấm vào ngọn cỏ
Xanh lại đất này, xanh lại những triền đê
Các anh không về
Cho ngọn cỏ đất này xanh mãi…