Tác giả: Trần Văn Thiên
Làn mưa ngâu
Đổ mơ màng
Sông quê êm ả
Rót tràn câu thơ
Mình ta ngồi với hoang sơ
Nghe mưa thủ thỉ lời mơ mộng buồn
Đêm dài sót lại tiếng chuông
Đời còn một mảnh tình suông lỡ làng
Mặc ai ôm mộng thiên đàng
Ta về bước giữa hoa vàng cỏ xanh
Đợi người tóc gió mong manh
Mưa ngang bến vắng dỗ dành ngày xưa
Giọt nghiêng ngả
Giọt đong đưa
Rơi từ năm tháng nhặt thưa dãi dầu
Ta về qua mấy nhịp cầu
Tình quê thắm đượm cau trầu sắt son
Lắt lay vạt nhớ chon von
Vô thường mấy nẻo
Vuông tròn giấc mơ
Mưa rơi
Nhòa ướt vần thơ
Đêm rơi từ phía lửng lơ đỉnh ngày...