Thơ: Nhớ Tây Nguyên

19/03/2020 07:24

Tác giả: Phạm Thị Mỹ Liên

ADQuảng cáo

Ảnh minh họa

Chân trần đi trên đất đỏ bazan
Tôi đến với Tây Nguyên một ngày mưa đổ
Vườn cà phê nâu vàng lá úa
Bóng hình ai rám màu nắng cháy.

Dòng Sêrêpốk uốn lượn mượt mà
Như áng tóc trữ tình của thiếu nữ
Tiếng đàn, tiếng cồng chiêng rộn vang điệu múa
Uyển chuyển, rắn rỏi rực sáng dãy Trường Sơn.

ADQuảng cáo

Bập bùng ánh đuốc lồ ô
Thẹn thùng ánh mắt tìm người thương
Rơi thật khẽ giọt sương khuya
Tiếng hát cứ thế vang xa dưới tán đại ngàn

Nụ cười bẽn lẽn thật duyên làm sao
Tinh khôi như hoa cà phê trắng trên cao nguyên lộng gió
Tôi bối rối trước ánh nhìn da diết
Lửa hay cái nhìn thiêu đốt trái tim tôi.

Tôi đến thăm miền đất đỏ bazan
Trong một ngày mưa tháng Ba
Rủ bụi phù sa trên nhánh lá
Tây Nguyên mùa này
Hoa nắng rót mật xuân.

ADQuảng cáo
(0) Bình luận
Nổi bật
Đừng bỏ lỡ
Thơ: Nhớ Tây Nguyên
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO