Truyện ngắn: Học trong bụng mẹ

02/08/2012 09:20

Ngay từ trong bụng mẹ, những đứa bé đã có một tuổi ta, đã biết sống. Biết chòi đạp, biết nghe...

ADQuảng cáo

Ngay từtrong bụng mẹ, những đứa bé đã có một tuổi ta, đã biết sống. Biết chòi đạp,biết nghe.

Bé nghe tiếng chuông càrem khi mẹ mang bụng bầu đi chợ quê. Tiếng chuông bán dạo biến thành tiếngnhạc. Bé vẫy tay, đạp chân, rối rít trong bụng mẹ, mẹ ứa nước miếng thèm càrem. Mẹ mua một cây, mút ngon lành để cà rem ngọt ngào trôi ngay xuống bụng vớibé.

Nghe xao xác hàng me, hàngsấu trên các đường phố, bé – lần này chắc là bé gái – lại đánh tín hiệu nướcmiếng, mẹ nhớ của chua, kiếm mua sấu, mua me. Mẹ ăn cho đứa bé trong bụng biếtthế nào là me, là sấu.

Những đứa bé nằm trongbụng, cùng với mẹ lên lớp dạy học, thường được nghe rất nhiều bài học. Bé nàonằm trong bụng nghe mẹ dạy đại học, bé ấy lúc ra đời học hơi kém một tí. Chỉhơi kém vào những ngày mới tới trường, bởi vì đang học đại học, đổi xuống học lớpmột, tránh sao khỏi lộn xộn, lúng túng. Bé nào nằm trong bụng nghe mẹ dạy lớpmột thì giỏi ngay từ khi vào lớp một. Bởi lẽ nằm trong bụng học bài gì, ngồitrong lớp học lại bài ấy. Học có trật tự, thông minh là điều chắc chắn!

Một cậu bé thông minh từtrong bụng mẹ như thế, có tên là… Tên là gì thì phải giấu! Cổ tích này chính làmột truyện trinh thám, người kể và người nghe cùng điều tra cho ra cái tên đẹpấy. Chuyện thế này:

Ngày nảy ngày nay có mộtcậu bé ham học từ trong bụng mẹ. Mẹ cậu dạy lớp Một của trường làng, nhờ vậycác bài học vần cậu thuộc ngon ơ. Á nờ ăn đã dễ nuốt. Khó như u ô ngờ uông sắcuống cũng nuốt dễ nhờ bài học ấy theo giọng đọc đồng thanh của ba mươi sáu đứabé lớp Một dội vào cái bụng bầu ngày một căng của người mẹ. Bài học rung nhưtrống múa lân ngày Tết. Nằm trong bụng, áp tai nghe bài học vần! Sướng không?

Có điều, thuộc thì dễ,nhưng hiểu bài không phải dễ. Cho nên, cậu cứ phải hỏi thêm Bà Mụ, người có thểnói chuyện với cậu. Bà Mụ chính là cô mẫu giáo nhà trời, đã tàng hình, theo gióvào với các cô các cậu đang sống trong bụng mẹ. Vào theo hai đường hầm lỗ mũi.

Cậu bé ham học, hỏi rằng:

- Bà Mụ ơi! Sao người taphải học vần?

- Vì con người ta ai cũngcó tên. Biết đánh vần mới đọc được tên mình.

ADQuảng cáo

- Phải rồi! Lớp má con cóba mươi sáu cái tên, con thuộc lòng! Nghe má gọi tên điểm danh, bao giờ cũngbắt đầu từ Nguyễn Bình An, rồi tới Trần Thanh Anh, Lê Đình Ấm, Đinh Thị Bình,Trần Danh Công… tới người thứ ba mươi sáu Thái Thị Bạch Yến là hết. Bà Mụ ơi.Bà làm ơn giúp cho con được đứng trước chữ “hết” như chị Yến, khi con vào họclớp một!

- Khá khen! Con giỏi nhậnxét! Trong sổ điểm, tên học sinh bao giờ cũng xếp hàng theo thứ tự các chữ cái.A rồi tới B tới C. Sau rốt mới tới “y dài”! Anh An có chữ A đứng đầu, chị Yếncó chữ Y đứng cuối. Đứng như chị Yến, có người ác miệng gọi là đội sổ! Sao conlại thích đội sổ?

Cậu bé ham học nhưng cũngham chơi những trò đá banh, đá dế từ sân trường vọng vào, thật thà thưa rằng:

- Tại vì học trong lớp đủrồi! Ra sân đá banh đá dế. Về nhà giúp má nấu cơm, được tiếp hơi thổi ống bếpphù phù như anh lính kèn. Tới lớp đứng cuối sổ nghe các bạn đầu sổ An, Anh,Bình, Công… lên bảng trả bài là con thuộc bài cũ! Con muốn đội sổ để khỏi phảihọc mà vẫn được điểm mười!

Bà Mụ cười lớn khiến bụngcô giáo mẹ sôi như reo. Cô giáo đặt tay lên bụng xem có thấy chuyện gì không.Chuyện vẫn kín bưng! Con người làm sao nghe được chuyện thần tiên! Muốn sờ lạicàng khó. Nhưng các bà mẹ vẫn thường đặt tay lên đấy (Cả ông bố nữa! Các ôngcòn áp tai!) chỉ là vì làm thế không nắm được thần tiên thì họ cũng được truyềnhơi ấm, xoa lưng, vuốt tóc con mình nơi thần tiên bụng mẹ.

Lại xin kể tiếp, mưu sâumà Bà Mụ sắp truyền cho cậu bé là một bí mật học đường, bà chỉ muốn truyềnriêng cho cậu. Bà bắt đầu giảng giải cặn kẽ:

- Khi từ bụng mẹ ra đời,mỗi đứa bé muốn tên gì thì khóc thành vần, thật giống tên ấy. Để mẹ hiểu và đặttrúng tên con mình thích. Muốn tên Hoa hay Khoa, thì khóc oa… oa… oa…, muốn tênKhuê hay Khuể lại khóc uê… uê… uê… Muốn tên Hòe, tên Khỏe thì phải khóc oe… oe…oe… Còn con ấy mà…

Nói tới đây Bà Mụ chỉ thìthầm, truyền bí kíp vào tai cậu bé…

Bí kíp khóc thần diệu đượctruyền vào đúng ngày cuối cùng của tháng thứ chín năm học bụng mẹ.

Và vào đúng phút giao thừathiên niên kỷ, tức là từ lúc ông thần thời gian bước từ thế kỷ 20 sang thế kỷ21 cậu bé thông minh khóc chào đời. Khóc giòn như trống hội Thăng Long: êu… êu…êu…

Bà mẹ nghe khóc hiểu ngayý con và ban cho cậu bé thông minh của chúng ta cái tên Yêu có chính khuôn vầnmà con mình khóc ra. Tên gồm cả họ và chữ lót: Trần Lê Thân Yêu.

Lúc bé trai Thân Yêu rađời, vui động trời! Một nghìn lẻ một con chó vàng hay chữ nghe khóc êu… êu…êu…lại tưởng gọi mình, liền đồng loạt, như một đội tiêu binh vẫy đuôi mừngvà chính thức bước vào đoạn kết của  cổ tích trinh thám này.

Trần QuốcToàn/văn.vn

ADQuảng cáo
(0) Bình luận
Nổi bật
Đừng bỏ lỡ
Truyện ngắn: Học trong bụng mẹ
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO