Truyện ngắn: Sinh nhật đáng nhớ

16/04/2020 09:06

Tác giả: Thu Hà

ADQuảng cáo

Còn mấy ngày nữa là đến sinh nhật của Vân và em Tân rồi, em Tân kém Vân 3 tuổi nhưng có chung ngày sinh với Vân. Bà nội hay vuốt má em và trêu “Em Tân yêu chị Vân, thương chị Vân nên phải ra đúng sinh nhật chị để hai chị em tổ chức chung cho vui mới chịu”. Nhớ năm ngoái, cha mẹ tổ chức cho hai chị em một sinh nhật thật vui, thật náo nhiệt. Bà nội đặt cho Vân một chiếc bánh kem hình cô công chúa mặc chiếc đầm màu hồng tha thướt, đặt cho em Tân một chiếc bánh kem hình ô tô màu xanh nước biển. Bà ngoại gửi nào xoài, ổi, mận, quýt, toàn những thứ trái cây sạch vườn nhà bà trồng được. Mẹ mua thật nhiều bánh kẹo, trái cây, nến, còn bố làm những chiếc mũ bằng bìa cứng, trang trí thêm những màu sắc vui nhộn và gắn kim tuyến lấp lánh. Vân và em Tân đã mời các bạn học thân thiết, các anh chị và các em nhỏ trong xóm đến dự chung sinh nhật với mình. Bạn Hồng, bạn Mỹ Anh, anh Bi, anh Hiếu đã hát tặng hai chị em những bài hát thật hay để chúc mừng sinh nhật. Sinh nhật năm trước nữa đúng vào cuối tuần nên hai chị em được bố mẹ cho đi du lịch, tắm biển. Sinh nhật năm nào cũng vui nên gần đến sinh nhật, hai chị em Vân lại háo hức đếm ngược từng ngày.

Minh họa: Ngọc Tâm

Nhưng năm nay mẹ bảo có thể không tổ chức sinh nhật cho hai chị em như mọi năm được. Mẹ bảo vì vi rút Corona làm nhiều người nhiễm bệnh nên không được mời đông người đến nhà. Vi rút là gì Vân không biết. Nhưng nghe người lớn nói chuyện, Vân biết nó rất nguy hiểm. Vì nó mà chị em Vân đã phải nghỉ học gần 2 tháng, nhớ trường, nhớ lớp, nhớ thầy cô, nhớ bạn bè. Ngày nào bố cũng theo dõi thời sự và dặn cả nhà có việc cần thiết mới được ra ngoài, phải đeo khẩu trang và rửa tay với xà bông thường xuyên. Vân là chị lớn, mẹ giao cho Vân hàng ngày ở nhà trông em, hướng dẫn em rửa tay, vệ sinh sạch sẽ và quét dọn nhà cửa giúp mẹ. Mấy hôm trước, em Tân còn ríu rít:

- Chị ơi, sắp đến sinh nhật chị em mình rồi. Em sẽ xin mẹ gọi điện thoại cho các bạn của em để mời các bạn đến dự. Lâu rồi không gặp, em nhớ bạn Tiến, bạn Tú, bạn Minh quá. À! Mà em phải nhờ mẹ xin bố mẹ các bạn ấy cho các bạn đến nhà mình chơi từ chiều xong đến tối ăn sinh nhật luôn.

Nghĩ đến sinh nhật được gặp các bạn vui thật vui, em Tân nhoẻn miệng cười khoe hai cái răng cửa bị sứt. Nghe em nói, Vân cũng vui lây. Vân cũng muốn rủ hai cô bạn thân cũng lớp đến nhà chơi từ chiều, khoe với các bạn bộ đồ nấu ăn bố mới mua cho Vân. Có bạn cùng chơi sẽ vui lắm. Người đóng vai đầu bếp, người đóng vai phục vụ, người đóng vai khách đến ăn tại nhà hàng. Chỉ cần nghĩ đến thôi đã thấy thích rồi. Thích đến mức, đi ngủ cũng mơ thấy đến sinh nhật của hai chị em.

Đấy là chưa kể năm nay Vân đã “người lớn” hơn năm ngoái. Từ tết có tiền mừng tuổi, Vân đã để dành nhét heo định mua quà sinh nhật tặng em. Tân thích đọc truyện tranh Đôrêmon, bộ truyện của em mới có vài cuốn. Vân định để dành tiền, đến sinh nhật ra nhà sách của huyện mua cho em hẳn 10 cuốn truyện. Tưởng tượng khuôn mặt bất ngờ, vui mừng của em khi nhận quà, Vân thấy thật hạnh phúc. Nhưng nhà sách cũng đã phải đóng cửa rồi, Vân chẳng mua được quà cho em.

Lúc em Tân biết không thể mời các bạn đến dự sinh nhật được, em Tân buồn lắm. Em Tân hay bảo là “con trai không khóc, xấu hổ lắm” nên em bặm môi cố làm cho mình không khóc. Vân đến cạnh em, an ủi:

- Em dỗi à? Có phải bố mẹ không tổ chức sinh nhật cho em đâu. Em không nghe ti vi bảo là phải “cách ly xã hội” à? Bà nội vẫn cho tiền để đặt bánh cho hai chị em mình, mẹ cũng mua bánh kẹo để tổ chức sinh nhật ở nhà mà. Chỉ không được mời mọi người đến thôi.

Tân lắc đầu:

- Không, em có dỗi đâu, em chỉ buồn thôi. Em cứ tưởng được gặp các bạn…

- Thôi em đừng buồn nữa. Sinh nhật này mình chỉ đặt một cái bánh thôi. Em thích bánh màu gì, chị nhường cho em chọn đấy.

Tân lưỡng lự:

- Thôi, em chọn bánh màu xanh xong trang trí hoa màu hồng chị thích. Vậy là có màu hai chị em mình thích luôn.

- Ừ, vậy cũng được - Vân nắm tay em – hai chị em mình đi lấy bút màu tập vẽ đi.

Hai chị em lấy giấy, bút hí hoáy vẽ. Vân vẽ tòa lâu đài cổ tích có hoàng tử và công chúa, còn em Tân vẽ năm anh em siêu nhân. Bà nội đang xem chương trình thời sự. Bà gọi bố lại, lần trong túi áo cài kim băng lấy vật gói trong tờ giấy đưa bố:

- Mấy ngày nay mẹ xem thời sự thấy kêu gọi đồng bào quyên góp ủng hộ chống dịch. Mai con lên huyện gửi giúp mẹ. Đây là tiền hai vợ chồng con, vợ chồng em Thúy thi thoảng biếu mẹ ăn quà, mẹ để dành cộng với tiền lâu lâu mẹ nuôi được đàn gà, đàn vịt bán. Mẹ già rồi, ăn uống có được bao nhiêu với lại các con cũng đã lo cho mẹ đầy đủ. Đây, mẹ để lại mấy trăm để mai mua bánh sinh nhật cho hai chị em, còn lại con gửi ủng hộ giúp mẹ. Mẹ cái Vân, sáng mai ra vườn hái ít rau với bắt thêm mấy con vịt gửi giúp mẹ luôn nhé. Của ít lòng nhiều.

Mẹ đang ngồi ghi sổ sách, ngẩng đầu lên:

-Vâng mẹ ạ. Mai con cũng góp bao gạo, nhờ bố cháu mang lên ủng hộ đấy mẹ.

ADQuảng cáo

Lời mẹ vừa dứt thì nhạc chuông điện thoại của bố vang lên. Ông ngoại gọi điện. Ông nhờ bố mai ghé qua nhà để ông gửi ít trái cây ủng hộ chỗ tập trung cách ly của huyện và gửi quà sinh nhật cho hai chị em. Nhà ông ngoại ở ngay xóm trên, tiện đường lên huyện bố ghé qua.

Vân nghe chuyện, hỏi bà:

- Bà ơi, sao lại quyên góp ủng hộ chống dịch hả bà?

Bà cười, xoa đầu Vân:

- Đúng là cái đứa hay hỏi. Quyên góp ủng hộ chống dịch để nhanh hết dịch cho các cháu đi học, bố mẹ đi làm, ông bà còn được đi gặp gỡ các bạn của mình, nói chuyện, hỏi thăm sức khỏe nhau cháu ạ.
Vân muốn đi học lại, muốn gặp thầy cô, bạn bè lắm rồi. Em Tân cũng vậy. Ủng hộ chống dịch để nhanh hết dịch. Đúng rồi! Vân chụm đầu với em Tân, thì thầm bàn bạc. Em Tân còn hơi ngần ngừ, nhưng rồi em cũng đồng ý. Em gãi đầu, xấu hổ:

- Em để dành tiền mừng tuổi được 100 nghìn, em định mua bộ bút màu tặng sinh nhật chị. Mà nếu chị em mình không tổ chức nữa thì em ủng hộ luôn nhé. Sang năm tổ chức sinh nhật, em để dành tiền mua tặng chị sau.

Vân xoa đầu em:

- Em Tân đúng là bé ngoan. Chị cũng để dành tiền mua tặng em truyện tranh Đôrêmon mà nhà sách đóng cửa mất rồi. Mình ủng hộ để nhà sách được mở cửa lại, chị sẽ nhịn ăn quà để mua tặng em sau nhé.
Vân đập heo đất, bẽn lẽn đến bên bố:

- Bố ơi, con và em Tân không tổ chức sinh nhật nữa. Đây là tiền em và con để dành, tiền bà nội cho mua bánh sinh nhật và tiền mẹ định mua bánh kẹo. Bọn con ủng hộ cho công tác phòng dịch của huyện mình ạ! Bà và bố mẹ có đồng ý không ạ?

Bà xoa đầu Vân, ôm Tân vào lòng:

- Hai đứa cháu của bà ngoan quá.

Bố mỉm cười với hai chị em:

- Bà và bố mẹ tất nhiên là đồng ý rồi. Và còn rất vui vì các con biết suy nghĩ, chia sẻ.

Sinh nhật của chị em Vân năm nay không có bánh, không có nến, không có bạn bè đến chúc mừng nhưng hai chị em vẫn thật vui. Ông bà ngoại gửi cho hai chị em ít trái cây vườn nhà. Buổi tối, nhận được điện thoại các cô chú chúc mừng sinh nhật và gửi lời cảm ơn đến hai chị em. Cô Thảo ở huyện đoàn còn hứa khi nào hết dịch sẽ tặng lại cho em Tân bộ truyện tranh Đôrêmon cô sưu tầm từ hồi còn đi học. Nghe cô nói, em Tân nhảy cẫng lên khiến cả nhà phì cười.

Không có bánh kem, không có nến nhưng Vân và em vẫn chắp tay thì thầm một điều ước cho sinh nhật. Vân ước hết dịch thật nhanh. Chắc là em Tân cũng ước như Vân vậy. Em Tân quay sang hỏi Vân:

- Chị ước gì đấy?

Vân đưa ngón tay lên miệng:

- Suỵt! Phải bí mật thì điều ước mới thành sự thật chứ.

Hai chị em cười vang. Bầu trời đêm, những vì sao lấp lánh…

ADQuảng cáo
(0) Bình luận
Nổi bật
Đừng bỏ lỡ
Truyện ngắn: Sinh nhật đáng nhớ
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO