Truyện ngắn: Sợi chỉ mong manh

03/03/2011 15:09

Bữa tiệc mừng sinh nhật cháu Quang Hồng tròn 3 tuổi của vợ chồng Trọng và Hoa mặc dù tính chi li lượng khách mời để giảm bớt sự rình rang nhưng rồi cũng xấp xỉ gần 6 bàn. Khách chủ yếu là anh em, bạn bè thân tình của cơ quan Hoa, những người quan hệ làm ăn, buôn bán với Trọng...

ADQuảng cáo

Bữatiệc mừng sinh nhật cháu Quang Hồng tròn 3 tuổi của vợ chồng Trọng và Hoa mặcdù tính chi li lượng khách mời để giảm bớt sự rình rang nhưng rồi cũng xấp xỉgần 6 bàn. Khách chủ yếu là anh em, bạn bè thân tình của cơ quan Hoa, nhữngngười quan hệ làm ăn, buôn bán với Trọng. Tiệc diễn ra rôm rả, sôi nổi trong 2tiếng đồng hồ, đến khoảng 2 giờ chiều tiệc vui cũng đã vãn, khách lần lượt ravề gần hết. Chỉ còn vài ba chiến hữu thân tình ngồi lại chia vui đến cùng vớigia chủ.

Trong lúc chuếnh choáng hơi men, cao hứngnên Quang Huy, vị trưởng phòng của Hoa cầm đôi đũa gõ lách cách trên ly chénhát bâng quơ: “Tình yêu có từ nơi đâu/êm êm một khúc sông Cầu…”. Mặc dù giọngvị trưởng phòng khàn đục, lại quên lời, hát không hết bài nhưng trong không khívui vẻ cũng nhận được sự khích lệ bằng tràng vỗ tay của vợ chồng Hoa và nhữngngười có mặt.

Vừa dứt tràng vỗ tay, Quang Huy nói:

- Hôm nay vui quá tôimới khai giọng “anh vịt đực” đã cất giấu bấy lâu ra đấy. Vợ chồng cô chú hômnay là nhứt rồi ! Này nhé. Về mặt con cái thì 10 điểm, vợ chồng thì đã “an cư,lạc nghiệp”, nhà cửa, công việc đã ổn định…Ở tuổi cô chú mà được như thế nàythì cả khối người mơ đấy !

- Ối, anh Huy lại nóiquá rồi. Tụi em thì cũng mới tạm ổn thôi anh ạ. Mà được thế này tụi em gặp maymắn và được sự giúp đỡ của nhiều người mà anh - Hoa đáp lời.

- Dạ, nói như vợ em làđúng đấy anh Huy ạ !- Trọng nói xen vào.

- Ừ, thì đúng rồi. Nhưngdù gì thì do vợ chồng cô chú nỗ lực mới có chứ !

Quang Huy vừa dứt lời thì cũng là lúc mọingười hô nâng ly, cạn 100% ly bia chúc mừng hạnh phúc của Hoa và Trọng. Câuchuyện sau đó của họ tiếp tục diễn ra với rất nhiều chủ đề và nói rồi không aicòn nhớ gì nữa. Tiệc dừng khi đồng hồ đã điểm 4 giờ 30 phút chiều. Hầu hết mọingười đã say, trừ Hoa. Để an toàn, Hoa gọi chiếc taxi 7 chỗ ngồi đưa các vịkhách về sau khi đã dứt được những cái bắt tay, rồi cả ôm hôn, chào tạm biệtnhiều lần của các vị khách thân hữu.

Trọng là con đầu của một thương nhân ănnên làm ra ở vùng đất mới thị xã Nghĩa Phong. Hoa là con thứ, quê ở miền Trung,sau khi tốt nghiệp đại học tại TP. Hồ Chí Minh, Hoa quyết định lên vùng đất mớiNghĩa Phong lập nghiệp và sinh sống. Hoa quen Trọng tại một buổi tiệc sinh nhậtcủa một người bạn. Trọng khá điển trai, cộng với phong thái điềm đạm, ăn nóinhẹ nhàng đã khiến Trọng lọt vào mắt xanh của Hoa ngay từ lần đầu gặp. Thờigian sau đó là những ngày khá lãng mạn và hạnh phúc của cặp đôi này. Họ đi đếnđâu cũng nhận được tán dương về sự “xứng đôi vừa lứa” của bạn bè, người thân.Sau 3 tháng quen nhau, Trọng và Hoa tổ chức đám cưới với sự chứng kiến của kháđông bạn bè, người thân của 2 bên gia đình. Mọi việc diễn ra sau đó rất thuậnlợi. Gia đình 2 bên, trong đó phần lớn là bố mẹ Trọng cho tiền 2 vợ chồng muađất, rồi sau đó xây ngôi nhà cấp 4 khá khang trang nghe nói tổng số tiền cũnghơn 400 triệu đồng. Bố mẹ Trọng cũng cho tiền để vợ chồng Trọng thêm vào muasắm khá đầy đủ các vật dụng sinh hoạt trong nhà, rồi xe cộ đi lại…

Sau tám năm sinh sống với nhau, vợ chồngTrọng đã có với nhau 2 mặt con. Bé Mai Thi nay đã tròn 6 tuổi, bắt đầu bước vàolớp 1. Mai Thi xinh xắn, có nước da trắng ngần giống Hoa. Cậu con trai QuangHồng kháu khỉnh, điển trai giống bố. Mặc dù cũng bận rộn với việc làm ăn nhưngtừ khi có thêm Quang Hồng thì Trọng cũng nhận trách nhiệm chia sẻ cùng vợ nhưbuổi sáng đưa con đi học hoặc chiều đón con về. Ngày cuối tuần, thường là chủnhật, Trọng nghỉ làm và ở nhà cùng Hoa nấu nướng một vài món ngon mời một sốbạn bè hoặc đối tác làm ăn đến nhà ăn uống, thư giãn.

Sau tiệc sinh nhật chừng 1 tuần, một hômHoa lên cơ quan với vẻ mặt đượm buồn, mọi người gặng hỏi nhưng Hoa bảo không cóchuyện gì. Hôm đó Hoa cũng xin nghỉ phép để đưa các cháu về thăm mẹ. Thực ra,Hoa nói dối để mọi người khỏi phải xì xầm to nhỏ chuyện của mình, dù biết mộtngày nào đó mọi người sẽ biết ngọn ngành, không thể giấu mãi, nhưng không phảilà lúc này.

ADQuảng cáo

Nếu bây giờ nói gia đình Hoa không hạnhphúc thì có lẽ mọi người sẽ khó tin. Nhưng đó là sự thật đang diễn ra ở giađình cô hơn một năm nay, nhưng cả cô và Trọng đều giữ kín, mọi người xung quanhkhông hề hay biết. Thời gian gần đây, Trọng thay đổi tính nết, không biết donguồn tin ở đâu ra mà Trọng nghi ngờ lòng chung thủy của Hoa. Hơn một năm nayHoa chuyển từ Phòng kế hoạch sang làm việc ở bộ phận kinh doanh của công ty. Dođặc thù của công việc nên Hoa đi nhiều, có khi đi công tác dài ngày ở ngoàitỉnh. Rồi có khi phải đi gặp gỡ đối tác làm ăn, uống vài ly bia, về nhà trễ.Cộng với sức khỏe của Hoa dạo này có vấn đề, hay bị xây xẩm, hoa mắt, quáng gànhư người bị thiếu máu. Những lúc như vậy Hoa thường từ chối đòi hỏi gần gũicủa Trọng hoặc có đôi lúc chấp nhận theo bổn phận chứ không có cảm xúc gì càngkhiến Trọng thêm nghi ngờ và tự ái. Gần một tháng nay chiến tranh lạnh xảy ragiữa Hoa và Trọng. Ai cũng tự ái nên vợ chồng ngủ riêng. Mới hôm rồi Trọng điuống đâu về đến nhà hơn 11 giờ chân đứng không vững. Trọng vừa gọi vừa đập cửarầm rầm, Hoa ra khỏi giường mở cửa thì Trọng ào vào như cơn lốc, ngã chúi xuốngnền nhà. Thấy chồng như vậy, Hoa nhấn nhịn đến đỡ Trọng, vừa buộc miệng:

- Anh nhậu say tới mứcnày, may mà còn về đến nhà !

Vừa lò cò đứng dậy, Trọng nhép miệng mỉamai:

- Say thế nào mặc tôi,việc gì đến cô. Cô cứ vui vẻ chuyện của cô đi, mặc xác tôi…

Sau đó Trọng tiếp tục bài cũ là lải nhảighen tuông vô cớ. Lần này Trọng còn xúc phạm đến Thành, mối tình của Hoa tan vỡtrước khi gặp Trọng, mặc dù Thành hiện đã có vợ con và giữa Hoa và Thành đãkhông có liên hệ gì từ khi 2 người chia tay. Đến nước này Hoa chỉ còn biết khócvà chờ trời sáng…

Về với mẹ, Hoa cảm thấy trong lòng nhẹnhõm và được chia sẻ. Cô khóc kể than thở với mẹ:

- Con thực sự hết sống nổi với hắn tarồi. Thà là sống một mình như vậy nuôi hai đứa con còn sướng hơn. Lúc nào trongnhà cũng có chuyện gây gổ. Cứ như thế thì hai đứa bé ngày nào cũng chứng kiếnnhững điều không tốt, lớn lên sẽ bị ảnh hưởng xấu. Người mẹ nhìn cô con gái nhẹnhàng nói:

- Con à. Gia đình nào mà không có nhữngchuyện xích mích bất hòa. Trời còn có mưa có nắng huống gì con người lúc giậnlúc vui. Nếu con sợ mấy cháu bị ảnh hưởng không tốt thì hai vợ chồng nên thôngcảm và nhẫn nhịn nhau chứ đâu phải giải quyết như thế. Hãy nhớ lại xem, cha mẹđâu có ép duyên con đâu. Chính 2 đứa yêu nhau và đi đến hôn nhân?

Hoa vừa khóc vừa trả lời với giọng bựcmình:

- Hồi đó con chưa có kinh nghiệm. Bây giờcon đã khôn hơn và trưởng thành rồi. Trên đời này đâu phải chỉ mình hắn là đànông.

Người mẹ vẫn nhẫn nại khuyên Hoa:

- Con ơi. Con cho rằng hai đứa cháu ngoạicủa mẹ sống không cha là tốt và không bị ảnh hưởng xấu sao con? Ngày xưa cha mẹmà có những suy nghĩ như con hôm nay thì con đã không biết cha hay mẹ mình làai đó con ơi. Vợ hoặc chồng thì ai cũng có thể tìm người khác, nhưng hai đứacon của con suốt đời cũng chỉ có một người cha và một người mẹ mà thôi con ạ.Trẻ thơ mà phải chịu cuộc sống mồ côi, dù mồ côi cha hay mẹ. Đó là một điều bấthạnh lớn đối với trẻ thơ. Chỉ vì những tự ái nhỏ nhen của mình mà con đành bắthai đứa con của chính mình gánh chịu sự bất hạnh này hay sao?

Ngoài trời đang cơn mưa nặng hạt. Hoa tưlự nhìn mưa rơi và suy nghĩ về những điều mẹ nói. Trước sân vườn, trong cơn mưabất chợt, con gà mái đang xòe rộng hai cánh hứng chịu cơn mưa gió để ấp ủ chođàn con. Một con gà mẹ mà còn sẵn sàng chịu đựng những gió mưa cuộc đời cho đàncon được yên ấm. Hoa bất chợt nghĩ “Vậy tại sao ta lại chẳng chịu đựng nổinhững bất hòa giữa vợ chồng để bắt hai đứa con của chính mình phải hứng chịubất hạnh cuộc đời các con. Những xích mích phiền muộn trong cuộc sống vợ chồngchưa đáng để gọi là gió bão cuộc đời và nhẫn chịu những điều đó cũng chưa đángđể gọi là sự hy sinh cao cả của lòng mẹ thương con ?

Đang miênman suy nghĩ thì Trọng bỗng xuất hiện trước sân nhà, đầu tóc, quần áo ướt sũng.Hoa giật mình và xúc động. Bữa cơm tối hôm đó ngoài bố mẹ Hoa còn có rất đôngngười thân bên ngoại.Mọi người nóichuyện rất vui vẻ và cởi mở. Riêng Mai Thi và Quang Hồng hết nũng nịu với ôngbà ngoại lại quấn quít với Trọng sau mấy ngày xa cách.

Hồ Văn

ADQuảng cáo
(0) Bình luận
Nổi bật
Đừng bỏ lỡ
Truyện ngắn: Sợi chỉ mong manh
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO